Tâm Sự Với Dòng Sông

ngày 1.11.12


Sa-giang ơi ngàn năm mi còn đó
Sóng nước êm đềm qua phố ngẩn ngơ
Sáng-chiều-khuya mây nước vẫn lặng lờ
Phố ôm ấp đôi bên bờ yên ấm

Sa-giang ta buồn mi nhiều lắm
Lần về đây mi có hiểu gì đâu
Vẫn yên vui đưa con nước qua cầu
Mặc ta đứng thoát sầu qua ngấn lệ

Sa- giang ơi ta cho mi linh thể
Nát tan nầy với tàn phế trong tim
Mi nhận không sao mi vẫn im-lìm
Hay mi sợ bợn nhơ dòng sông lạnh

Sa-giang ơi đời ta luôn hiu quạnh
Chưa nói yêu thì đã mất người yêu
Ta về đây để tìm lại buổi chiều
Mùa Thu ấy với mưa giăng đại lộ

Ta về đây để một mình qua phố
Bước chân buồn bỡ ngỡ lạ đường đi
Phố hoàng hôn hoang vắng đến lầm lì
Chân lịm bước vũng buồn phiền khơi động

Sa-giang ơi xót xa mờ cuộc sống
Ta yêu người, người chẳng chút để tâm
Từ khi yêu ta dệt mộng âm thầm
Chưa nhận diện đã khuất mờ tăm dạng

Ta về đây nhận nỗi buồn năm tháng
Rồi ra đi, ra đi mãi sông ơi
Dù hạ tàn, dù muôn cánh thu rơi
Khung trời xám ta sợ rồi sông ạ

Sa- giang ơi thôi giã từ mi nhé
Lần nầy thôi và vinh viễn không về
Vì tim hồng đã nhuộm máu tái tê
Yêu thương ấy trả cho người ở lại

Sa Đéc
Mùa Thu 1972

(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »