Lạc Lõng

ngày 7.07.14


Bềnh bồng gió thổi mây bay
Chiều mon men đến cuối ngày buồn tênh
Từ khi vàng đá giao tình
Trên quê hương lạ chỉ mình với ta
Mỗi chiều ngồi ngóng mây qua
Ngắm mây bay mà xót xa phận mình
Từ khi trở bước xa tình
Ta luôn lạc lõng giữa đình đám vui
Đếm ngón tay luống bùi ngùi
Gần năm năm dấu niềm vui võ vàng
Nghẹn ngào mỗi độ xuân sang
Tóc xanh phai sắc bẽ bàng đời quên
“Ngày về”, hai tiếng như men
Làm say nỗi nhớ, làm quên tủi hờn
Ngày về reo vui điên cuồng
Tắm mưa, sưởi nắng giữa phường phố xưa


(Trích trong tập thơ: Cho Quê Hương – Tôi – Và Tình Yêu
Xuất bản 1998)


« TRANG NHÀ »