Tâm Tư Một Chiến Binh Già
ngày 21.04.2348 năm lìa xa Tổ Quốc
Lòng vẫn luôn khắc khoải mong chờ
Nỗi buồn len tận vào mơ
Tâm tư nặng trĩu… bên bờ tử sinh
Nhớ một thời chiến chinh
Giữa lằn ranh sinh tử
Vẫn bước tới không một lần do dự
Chính nghĩa sáng ngời cứ thế xông pha
Ngồi đây tủi thân già
Quê hương không về được
Dòng giống Lạc Hồng vô cùng bạc phước
Lỡ sanh nhằm bọn ngu ngốc gian tham
Ôi đất Việt trời Nam
Đầy tự do nhân bản
Bỗng chốc mất đi vào tay Cộng Sản
Cũng bởi “bạn vàng” (*) phản bội quay lưng
Nhìn bóng chiều tà dòng lệ rưng rưng
Hận vong quốc không thể nào đáp trả
Cây bị nhổ gốc trồng nơi xứ lạ
Khô cằn đi dù thổ nhưỡng tuyệt vời
Không bao lâu người sẽ hết một đời
Ngày trở lại mây mù giăng khắp lối
Mơ ước quê mình vươn vai đổi mới
Nhưng đến bao giờ hay mãi đợi trông?
Quành trở lại một thời bay bổng
Thấy lòng càng thương nhớ quê hương
Bây giờ thân ở tha phương
Tim nghe tiếng gọi quê hương ngậm ngùi
Mùa Tháng Tư 2023
———
(*) “bạn vàng” là muốn nói đến Mỹ và đồng minh.
« Cà Phê Nhớ Người | TRANG NHÀ | Anh Chờ Em Về Lại » |