Tôi Nói Với Tôi

ngày 3.01.23


Thu đi lá cũng vàng khô
Riêng tôi đứng lại ngẩn ngơ với chiều

Cả một đời xuôi ngược
Đến lúc phải buông tay
Chiếc lá trên dòng nước
Bềnh bồng cùng mây bay

Biết bao nhiêu mộng ước
Đã một thời gian nan
Mà không thể với được
Ước mơ đã úa vàng

Biết không ai có thể
Sửa lỗi lầm cho ai
Nên chẳng cần trì níu
Cho những điều phôi phai

Không quay nhìn dĩ vãng
Không trông đợi tương lai
Hạnh phúc và đau khổ
Vui, buồn là hôm nay

Thế nhưng… nói rất dễ
Thực hành quả chua cay
Và thời gian ngạo nghễ
Trôi qua với tháng ngày

Nỗi buồn như nước mắt
Không lăn chảy một mình
Giọt nầy tiếp giọt khác
Nỗi buồn thì mông mênh


« TRANG NHÀ »