Một Đời Dang Dở

ngày 30.11.20


Xưa em trái chín đầu cành
Tường cao cổng kín… thương anh chỉ là
Để rồi năm tháng dần qua
Cành cao chim đậu… vẫn là sắc không!
Khi được tin em lấy chồng
Gió vô tình thổi mây bồng bềnh trôi
Anh buồn theo ánh chiều rơi
Rồi theo vận nước nổi trôi quê người

Nay nghe em vắng nụ cười
Kể từ vận nước, cơ trời đổi thay
Riêng anh lang bạt phương này
Thăng trầm cũng lắm, đắng cay cũng thừa
Bao lần chạnh nhớ hương xưa
Ơi em ngọn cỏ gió đùa ngả nghiêng

Bỗng nghe em lắm luỵ phiền
Gia đình tan vỡ, tình duyên lỡ làng
Trách ông xanh quá phũ phàng
Thu chưa kịp chín mất con mất chồng
Dẫu nay chim đã sổ lồng
Biển khơi một bóng, từng không riêng mình

Xưa em trái chín đầu cành
Tường cao cổng kín… thương anh chỉ là
Bây giờ đôi ngả chia xa
Nhớ nhau nhìn bóng chiều qua ngậm ngùi
Sai một bước, lỡ một đời
Thôi em… cũng một kiếp người… thế thôi!

Cuối tháng 11/2020


« TRANG NHÀ »