MÙA THÁNG TƯ

ngày 18.04.20


Chào tất cả bạn bè và thân hữu!

Xin cùng tôi thắp nén hương lòng tưởng nhớ những người bạn, phi hành đoàn 8 người, của chiếc Tinh Long 7 AC119K do Tr/U Trang Văn Thành và Tr/U Tào Thuận lái, đã cố gắng ngăn chận bước tiến của địch quân ở cửa ngõ Saigon, và đã bị bắn rơi vào buổi sáng cuối cùng ở vòng đai phi trường Tân Sơn Nhất, ngày 29 tháng 4, năm 1975. Cũng sáng ngày này của 42 năm về trước!!! Hắn đội pháo kích của giặc cộng chạy đôn chạy đáo đi tìm phương tiện rời khỏi phi trường! Lúc đó hắn hoàn toàn không có một ý niệm gì về sự bức tử của Miền Nam. Hắn không thể nào ngờ đó là một khởi đầu cho những thăng trầm của một đời người, những uẩn khúc đau thương của hơn hai triệu dân bỏ nước ra đi trên bờ sinh tử, một vết tích đau thương cho một dân tộc 42 năm sau!

Xin viết ra đây một bài thơ buồn để cùng chia sẻ với mọi người!

MÙA THÁNG TƯ

Không như con nước đầy vơi
Sao ta cứ vẫn một đời cưu mang

Cơn ác mộng vẫn ấp đầy giấc ngủ
Cuộc di tản buồn cứ ám ảnh đời tôi
Hăm chín năm dòng lệ vẫn chưa vơi
Khi thấp thoáng tháng tư về trong mắt

Đêm trở giấc nhớ Saigon quay quắt
Nhớ bạn bè từng đứa bỏ cuộc chơi
(Hăm chín năm… hồ dễ nửa đời người
Mà vẫn nhớ từng tiếng cười giọng nói)

Nhớ từng đường bay ngắn dài khắp lối
Nhớ từng phi trường ngang dọc đó đây
Nhớ cả chuỗi ngày đi gió về mây
Và đậm nét lúc tan đàn sẩy nghé

Ôi tủi nhục cho đoàn trai thế hệ
Như bầy ong vỡ tổ, cuối tháng tư
Kẻ lên trời, người vội vã ra khơi
Lòng đau xót nhìn quê hương bỏ lại

Đất nước người, hăm chín năm dầu dãi
Hà cớ chi nước mắt cứ chực trào
Mỗi tháng tư về lòng dạ nao nao
Khi bóng xế trải trên đời hiu quạnh

***

Nghe tiếng dế giữa đêm, trời trở lạnh
Gã ra hiên ngồi hút thuốc khơi khơi
Tiếng thở dài cùng những giọt sương rơi
Tay chải tóc, tóc bạc màu sương khói

290404


« TRANG NHÀ »