CŨNG BỞI VÌ LỜI HẸN

ngày 9.03.20


Đêm nay ngợp trăng rằm, bỗng nhớ
bóng dáng người con gái ngắm trăng
Vui, buồn chẳng biết vì răng
Cầm chiếc điện thoại cứ băn khoăn hoài

Nghe điện thoại reng lòng hồi hộp
Đã lâu rồi không gọi thăm nhau
Thời gian quả thật qua mau
Không duyên, không nợ mà sao nhớ hoài

Răng mà nghe ngọt ngào rất Huế
Giọng của ai hồ dễ đã quên
Cơ hồ mỗi độ trăng lên
Lòng tui choán ngợp nỗi mênh mang buồn

Mình đã hẹn mỗi lần trăng sáng
Là có người lặng lẽ ngó lên
Người ơi còn nhớ hay quên
Đêm ni trăng sáng mình ên nhớ người

Nghe giọng nói, tiếng cười… tư lự
Như có gì ấp ủ trong tâm
Chia nhau một chút phù vân
Có chi rồi cũng chỉ ngần ấy thôi

03052004


« TRANG NHÀ »