Độc Thoại

ngày 1.11.19


Tình mỏng manh như sợi tơ
Đẹp lóng lánh vương vào mình bất chợt
Như vô tình ăn nhằm quả ớt
Cay xé lòng nhưng lại thích… mới điên

Xếp đặt nào để gọi là duyên
Hay là nợ từ kiếp nào em nhỉ
Em chợt đến với anh như trong mộng mỵ
Như chuyện xưa, tranh mỹ nữ hiện hình người

Nào mắt biếc
Nào môi cười
Nào lúm đồng tiền
Nào răng khểnh
Cái gì của em cũng vô cùng trìu mến
Cũng khắc vào lòng
Để thương nhớ khôn nguôi

Chỉ có mùa thu mới có lá vàng rơi
Còn anh nhớ em bốn mùa tám tiết
Lá vàng rơi làm cho mùa thu đẹp
Còn anh nhớ em anh sẽ mau già

Em đến với anh rồi lại lìa xa
Rồi lại đến
Rồi lìa xa
Cứ thế
Anh cố tỏ ra con người mạnh mẽ
Mỗi khi chia tay chỉ lưu luyến mỉm cười
Nhưng trên đường về lòng dạ chơi vơi
Ngó ghế em ngồi nghe cả tiếng cười giọng nói
Trong lòng anh có một vùng bóng tối
Cứ lớn dần mỗi độ mình chia xa.

Con tạo vô tâm
Ngày tháng vụt qua
Không mấy chốc mình sẽ già với tuổi
Duyên phận này không biết may hay rủi
Khi đôi ta vẫn mỗi đứa một phương trời

Chớm Thu 2019


« TRANG NHÀ »