Gửi Theo Cánh Gió

ngày 19.09.19


Sáng ngồi đọc lại trang thơ cũ
Khi lá đầu mùa thưa thớt rơi
Từng chiếc ngập ngừng nương cánh gió
Cùng nỗi u hoài nghe chơi vơi

Từ em bặt tích không gian ảo
Lời nhắn nằm im điện thoại trơ
Đêm đêm vẫn cứ đi vào mộng
Lục lọi tìm trong những giấc mơ

Có bao giờ em nhớ tôi không
Có nghe xao động ở trong lòng
Cớ sao từ biệt lời không nói
Coi chuyện tình mình có như không

Vẫn biết chuyện tình không lối thoát
Ngó đường nào cũng thấy trái ngang
Mà vẫn vượt lằn ranh định mệnh
Dù chẳng ai mơ chuyện đá vàng

Nhưng nghĩ cho cùng, vậy vẫn hơn
Từ đây không sợ ai giận hờn
Không cần giải thích điều không có
Năm bữa ba ngày lại nổi cơn

Lòng dặn lòng thôi không nhớ nữa
Chỉ được vài hôm lại xót xa
Tim quặn nhớ một thời hương lửa
Hồn dật dờ, chiều ngóng mây qua

Giữa Tháng 9/2019


« TRANG NHÀ »