Đôi Dòng Nhắn Gửi

ngày 1.04.19


Cầm phone lên muốn gọi
Nhưng ngại quá đi thôi
Biết người ở tận phương trời
Có bao giờ nhớ đến lời hẹn không

Tôi đứng bên bờ sông
Nhớ thương ngày tháng cũ
Chỗ đứng của em đêm nào khi trăng vừa nhú
Nụ hôn ngọt ngào
Cây lá xôn xao

Tình chúng mình mãi lận đận lao đao
Khi mỗi đứa một phương trời thương nhớ
Và cứ thế, cứ hoài mong vàng võ
Biết bao giờ mình gặp lại em ơi

Hết trăng tròn rồi đến trăng vơi
Cứ thao thức đợi chờ một phép lạ
Cả khi nghe tiếng rơi của lá
Bên thềm trăng cũng ngỡ bước em về

Xa em rồi ngày tháng cứ lê thê
Mùa trăng đến, mùa trăng đi mấy bận
Tình chúng mình trải qua bao lận đận
Quanh một vòng trở lại vẫn là không

Ghi lại đây đôi dòng
Như nhắn gửi em tấm lòng khắc khoải
Muốn gọi thăm em nhưng lòng rất ngại
Sợ lời yêu bị gió cuốn lưng trời

Tháng 3/2019


« TRANG NHÀ »