Hư Thực Khó Lường

ngày 18.03.19


Biết nói làm sao cho em hiểu
Khi em không ở một bên
Em thấy không giữa người và tên
Cũng đã ẩn giấu bao điều kỳ bí
Có lắm điều mới nghe vô cùng hữu lý
Nhưng thực chất chỉ là thêu dệt em ơi

Mỗi ngày của anh cũng hăm bốn tiếng như mọi người
Nhưng năng lực mỗi người mỗi khác
Cũng mẹ cha cô dì chú bác…
Nhưng mạnh yếu trẻ già, sang giàu nghèo khó khác nhau
Trong xã hội trộn lẫn vàng thau
Đâu biết được ai là ai khi chỉ nhìn bề ngoài của họ

Em ở xa nên em không rõ
Dù có ở gần cũng chưa chắc hiểu hơn
Em có còn nhớ câu chuyện nồi cơm (*)
Ngài Khổng Tử cũng đã từng lầm lẫn
Em sinh sau nên đâu biết có hàng trăm nghìn chuyện bẩn
Của tên tội đồ dân tộc, tên gọi Hồ Chí Minh

Anh đã kinh qua bao nỗi nhục vinh
Còn tồn đọng trong lòng bao điều u uẩn
Tóc bạc, da nhăn, mắt đau đáu trông về cố quận
Biết thân xác mình sẽ không còn cơ hội trở lại quê xưa
Thôi cũng đành đợi trông ở thế hệ kế thừa
Làm rạng rỡ cho giống nòi, đất nước

(*) https://danlambaovn.blogspot.com/2018/10/noi-com-khong-tu-va-ho-chi-minh.html


« TRANG NHÀ »