Nỗi Đau Âm Ỉ

ngày 15.12.18


Sáng trở giấc, nằm trùm chăn tỉnh thức
Gió bên thềm xào xạc tiết thu qua
Nghe tiếng thời gian gõ nhịp gần xa
Lòng xao xuyến rơi vào mơ với mộng

Nằm ôn lại những thăng trầm cuộc sống
Nỗi buồn vui đong đếm đã dư thừa
Nhớ quãng đời… thời niên thiếu năm xưa
Mà gai lạnh, mà sờn lòng quá đỗi

Tuổi thanh xuân, một vùng đầy bóng tối
Sống giữa chiến tranh huynh đệ tương tàn
Rốt cuộc rồi cũng nước rách nhà tan
Bầy chim sắt bỗng lưng trời gãy cánh

Bỏ nước ra đi trăm chiều bất hạnh
Xác thân bơ vơ lưu lạc xứ người
Cố bon chen xây dựng lại cuộc đời
Nay cũng đã bốn ba năm ròng rã

Bốn ba năm vẫn chỉ người khách lạ
Dù cuộc sống đầy sung túc, tự do
Nhưng trong lòng canh cánh nỗi buồn lo
Không được thấy quê hương mình rực sáng

Dân tộc điêu linh dưới gông cùm cộng sản
Đất nước teo dần bởi lũ giặc bắc phương
Ước vọng chỉ còn là nỗi nhớ niềm thương
Nơi đất khách đành cúi đầu tưởng niệm.

12142018


« TRANG NHÀ »