Gom Lá Thu Mưa

ngày 13.12.18


sáng nay gom lá thu
nhặt từng chiếc đậu trên vòm hoa cúc
trong một thoáng lòng chan hoà hạnh phúc
mắt dõi nhìn đàn bướm lượn vờn quanh

ngước nhìn bầu trời xanh
cụm mây trắng vẩn vơ bay nhàn hạ
trong thoáng chốc tưởng mình người khách lạ
đứng giữa vườn thu gom lá cho đời

nàng khẽ gọi… mình ơi!
từng bước chậm trao ly cà phê nóng
tôi đắm đuối nhìn bờ môi hồng mọng
nghe hương thu phảng phất, gió qua thềm

không gian rất êm đềm
lá cứ rụng mặc cho tôi gom lá
tôi ngửa mặt nhìn lá bay lả tả
miệng ngân nga bản “Thu Hát Cho Người”

Vũ Đức Sao Biển ơi!
sao lại để người tình đi biền biệt
thấy ông viết nhớ người tình da diết
dòng sông nào… có trả lại ông chưa?

ngưng chổi lúc gần trưa
miệng vẫn hát, trời vẫn không ngưng gió
mới quét sạch mà đã đầy mặt cỏ
sáng linh lan mình gom lá tơi bời (*)

đưa tay quẹt mồ hôi
cơn gió lộng lá thu bay như bướm
hơi thu lạnh tưởng mùa đông vừa chớm
ngước nhìn trời… vài hôm nữa lại gom

12122018
(*) nhại lời bài hát “sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ”


« TRANG NHÀ »