Vì Sao Em Lỡ Hẹn

ngày 16.08.18


Em đã hẹn chiều nay em sẽ đến
Chiều đi rồi, hoàng hôn phủ đầy sân
Tăm dạng em… chỉ là nhánh phù vân
Ngoài tiếng gió, tiếng ve sầu vang vọng

Chờ chán chê mới đặt lưng nằm xuống
Mộng đã về bên chăn gối buồn tênh
Giấc mơ nào đưa em tới bên anh
Vòng tay ấm buổi thu về thắm đậm

“Em biết không, anh nhớ em nhiều lắm
Kể từ khi sum họp buổi anh về
Lúc giã từ đầy bịn rịn… quay xe
Rời chỗ ở bỏ quên luôn hành lý

Em vẫn luôn là hồng nhan tri kỷ
Là cảm thông, là hiểu biết tận tường
Là ngọt bùi chia sẻ với yêu thương
Là gió mát những trưa hè nóng cháy”

Nói tới đó, em bỗng nhiên bật dậy
Mắt môi cười rồi tan biến hư không
Anh giật mình với gối chiếc phòng không
Nỗi trống vắng râm ran cùng tiếng dế

Nhìn ra sân, ánh trăng non đã xế
Đêm đã sâu, nỗi sầu nhớ càng sâu
Lỡ hẹn với anh không biết vì đâu
Sao không gọi cho một lời giải thích

Trăng đã lặn, không gian càng tịch mịch
Tiếng dế kêu nghe não nuột từng cơn
Đêm sắp tàn trong thấp thỏm, cô đơn
Ôm gối lạnh cố ru niềm thương nhớ

Cuối tháng 7/2018


« TRANG NHÀ »