Ta yêu người lắm người ơi / Nhưng vì sông núi tách rời đôi bên / Ngày đêm súng đạn vang rền / Bạn bè gục ngã ta yên sao đành
Tập Thơ: Một Đời Tưởng Tiếc


Người ơi có biết chi không / Chiều ni mưa muộn… Huế trông ngóng gì / ím trời tím cả đường đi / Cho O Huế nhỏ uốt mi sũng buồn
Phố xa đứng tựa bên đàng / Chờ xuân đến với hai hàng lệ tuôn / Sao nghe xót cõi vô thường / Trong tim tiếng gọi quê hương ngọt ngào
Anh muốn đạp xe về vùng xưa cũ / Không muốn quay nhìn ước vọng sau lưng
Dường như nắng đã hanh vàng / Ngày đi quá vội, mây ngàn bay bay
Có chút nắng vàng lung linh ngoài ngõ / Như tuổi thơ để lại bên cầu
Cơn gió ở đâu về lạnh lắm / Ngoài mưa buồn, ướt đẫm nỗi cô đơn / Nhìn cụm hoa rạp xuống dáng van lơn / Đôi chim nhỏ rúc đầu trong khóm lá
Ngày xưa ta còn bé / Nhìn trời mây thênh thang / Mơ làm cánh phượng hoàng / Bay khắp cùng sông núi
Buổi sáng đi làm trời gai gai lạnh / Nghe như hơi thu bàng bạc đất trời / Hai bên đường vài cánh lá vàng rơi / Lòng tư lự trăm điều không tên tuổi
Đôi mắt em nồng nàn / Ngước nhìn anh đắm đuối / Bản Rumba vội vàng / Anh vẫn còn tiếc nuối