Dẫu biết Mẹ sống dài hơn thế kỷ Và lũ con đã hạnh phúc hơn người Dẫu vẫn biết cuộc đời như mộng mị Nhưng Mẹ đi rồi buồn lắm Mẹ ơi!
Thơ
Ở số tuổi đã nhiều hơn thế kỷ Mẹ bồi hồi… xuyên cửa sổ nhìn ra Ôi quê hương vạn dặm vẫn mờ xa Ôi nguồn cội có bao giờ gặp lại
(viết giùm cho một người bạn gửi cho vợ yêu) Lòng anh trải hết trong thư Mong em đọc kỹ, từ từ hồi tâm Mây vẫn bay hoài trên đầu ngọn núi Ngàn năm qua chẳng thay đổi là bao Nhưng tình em tha thiết mới hôm nào Nay phai nhạt… lời yêu tìm không […]
Em vung lá thu không vì đùa nghịch Chỉ là giận hờn riêng bóng đơn côi Dẫu biết rằng người vẫn thương tôi Nhưng xa cách quá, ngoài tầm tay với
Cảm Đề Trang Nhà Thi Nhạc Sĩ Yên Sơn Đỉnh núi mịt mờ sương khói sương Thuyền con lờ lững thả xuôi dòng Đây tranh thủy mặc nồng thi vị Kia áng thơ văn ngát túy hương
Mưa Thu qua rừng vắng Ngàn thông reo tiếng chào Hỏi anh đang ở nơi nào Quá kỳ hẹn ước mà sao chưa về Ngày chờ đêm đợi lê thê Nghe chăn chiếu gọi não nề tuổi xuân
xuống thuyền bầu rượu trên tay / gió xao xuyến gọi mời ngày xuân tươi / cùng em rẽ sóng trùng khơi / nâng ly mừng tuổi, sự đời như pha
Đêm qua đi vào mộng / Không gặp người trong mơ / Nhìn trời cao đất rộng / Cho buồn lòng hồn thơ
Phía trước là vô ngã / /Mùa xuân lùi sau lưng / Bơ vơ người khách lạ / Từng bước chân ngập ngừng
Được tin nhắn em sẽ đi vài bữa / Nhưng biệt tăm cho mãi tới hôm nay / Cả tháng dài, đợi từng phút từng giây / Mà tăm nhạn vẫn mịt mờ giăng mắc